Truyện cô dâu bị chiếm đoạt

     

“Minh Lạc, anh đang nhìn gì vậy?” An Giai Kỳ bự tiếng hơn, trong các giọng nói mang theo chút nặng nề chịu. Bùi Minh Lạc phục hồi tinh thần lại, gấp rút thu hồi trung bình mắt, không mặn không nhạt nói: “À, không tồn tại gì, thấy phó tgđ của *** Tháp thôi” Phó tgđ của *** Tháp?” An Giai Kỳ quay đầu nhìn về hướng đó lần lắp thêm hai. Tuy vậy cô ta không quen thuộc với Tiêu Quân, dẫu vậy vẫn biết *** Tháp bao gồm một nhân vật khét tiếng như vậy. Nhưng... Cô ta mím môi, nhìn chăm chắm Bùi Minh Lạc: ”Em thấy tín đồ mà anh để ý lúc nãy chưa hẳn anh ta, mà lại là An Đình Đình ở bên cạnh anh ta mới đúng?” quan tâm đến trong lòng bị vạch trần, xung quanh Bùi Minh Lạc xẹt sang 1 tia tức giận, phản chưng nói: “Sao bao gồm thể, em sẽ nghĩ gì vậy.” An Giai Kỳ trừng mắt liếc anh ta, không nói gì nữa. Nhắc tới vòng quanh quẩn trong xóm hội thượng lưu giữ thì khôn xiết mệt mỏi. Đứng bắt buộc đứng thẳng, ngồi cũng bắt buộc đoàng hoàng. Trên mặt cần thiết lộ vẻ tức giận, càng không thể dễ chịu và thoải mái cười to, chỉ có thể mang theo một thú vui nhẹ nhàng, nhẹ dàng, điềm tĩnh. Ngay cả ăn uống cũng nên chậm, dùng khẩu ca của lũ họ thì call là gì nhỉ? Tao nhã! Tao nhã? Ha ha... An Đình Đình mỉm cười lạnh trong lòng, nói white ra, cũng chỉ là 1 trong đám tín đồ thô tục mặc hầu hết bộ xống áo xinh đẹp, quân áo hóa học thành đống cơ mà thôi. Người thanh trang chân chính, tất nhiên phải nói đến người đàn ông sát bên cô đây. Như thể không nhiễm một hạt lớp bụi nhỏ, anh tuấn bay tục, không có ai trên nỗ lực giới có thể sánh bằng anh. không biết tại sao, trong lòng An Đình Đình mừng thầm, sau đó nở nụ cười. Tiêu Quân hỏi cô, cười mẫu gì? Khuôn mặt An Đình Đình đỏ lên, nghĩ tới phần đông ý nghĩ của bản thân lúc nãy, cấp nói không có gì. Tiêu Quân cẩn trọng hỏi: “Có cần không thích đông đảo trường hợp như vậy này tốt không?” “A... Vẫn ổn” "Ha ha, tôi chú ý ra rồi.” Tiêu Quân cũng không phản bác bỏ lời của cô, chỉ nhẹ nhàng nói: “Thật ra tôi cũng ko thích.” Trong khẩu ca còn mang theo một chút ít bất đắc dĩ. Ý? Chuyện gì vậy? thông thường nhìn anh mọi mang tầm dáng đội trời đạp đất, sao hôm nay lại lộ ra cảm giác buồn mến như vậy. Cô chưa kịp hỏi, đang có người gọi cô. “Đình Đình...” An Giai Kỳ đợi cô xoay đầu, tỏ vẻ bỡ ngỡ nói: “A, thiệt sự là em sao, Đình Đình, sao em lại tới đây?” Lời này nghe sao cũng khiến cho người ta thấy khó chịu. Cái gì gọi là sao em lại cho tới đây? Chẳng lẽ, An Đình Đình cô không xứng tới vị trí này sao? "Xin chào, tôi là Tiêu Quân, bây giờ Đình Đình là bạn nữ của tôi.” Tiêu Quân góp cô thoát khỏi trường hợp xấu hổ, giải thích nói. An Đình Đình với theo vẻ cảm kích quan sát anh ta một cái, khóe miệng khẽ mỉm cười. Nhưng vẻ khía cạnh này lâm vào cảnh trong mắt của Bùi Minh Lạc, lại tương đương một cô gái bé dại lộ vẻ thẹn thùng. Cũng chính vì trước cơ An Đình Đình sẽ từng lòi ra vẻ mặt này sinh hoạt trước mặt một mình anh ta. Rốt cuộc, trong lòng vẫn rất cạnh tranh chịu.


Bạn đang xem: Truyện cô dâu bị chiếm đoạt


Xem thêm: Tuyển Dụng Việc Làm Điện Máy Xanh Tuyển Dụng 2021 Mới Nhất Lương Hấp Dẫn

Vẻ mặt của An Giai Kỳ vẫn tự nhiên như trước, sở hữu theo vẻ ngạc nhiên nói: “Ồ, hóa ra là phó tổng giám đốc danh tiếng của *** Tháp, ha ha, phó tgđ Tiêu, chào anh, lần đầu chạm mặt mặt.” Nói xong, cô ta từ nhiên, phóng khoáng vươn tay với Tiêu Quân. Tiêu Quân cũng trầm trồ cao quý, khóe miệng nở một niềm vui nhạt, vươn tay cầm nhẹ rồi nói: "Không dám” Tiêu Quân, phó tổng giám đốc của *** Tháp? Anh ta thân quen với An Đình Đình từ lúc nào? Thảo nào thể hiện thái độ của An Đình Đình với anh ta hôm ấy lại thay đổi lớn như vậy, dòng vòng cổ ngọc bích kia có phải chính là... Bùi Minh Lạc kìm nén sự tức giận trong lòng, cũng vươn tay xin chào hỏi cùng với Tiêu Quân: “Giám đốc Tiêu, xin chào, tôi là Bùi Minh Lạc ” Tiêu Quân cũng nhẹ nhàng khách sáo song câu cùng với anh ta, tiếp nối nghi hoặc hỏi An Giai Kỳ: “Cô An, người này là...” An Giai Kỳ tự dưng nở nụ cười tươi như hoa, ngượng ngùng, vươn tay năm mang cổ tay của Bùi Minh Lạc, lắng đọng nói: "Người này là ck sắp cưới của tôi.” "Ồ, vậy trước tiên xin chúc mừng.” "Cám ơn” Hai tín đồ anh một câu, tôi một câu, trò chuyện câu được câu không, nhưng lại An Đình Đình lại cảm giác như đứng gò lửa, như ngồi đụn than. Ánh mắt của Bùi Minh Lạc vẫn luôn dừng trên người cô. Trong góc nhìn kia, tất cả sự khinh thường thường, dò xét, châm biếm, nuối tiếc hận, không cam lòng, cái gì yêu cầu cũng có. Anh ta phụ thuộc vào đâu mà quan sát cô với góc nhìn giống như cô phản bội anh ta? trong tim bàn tay vô thức toát mồ hôi. Nguyên nhân trong lòng cô lại không an tâm như vậy? Cô cũng đâu làm gì sai, hơn nữa, bạn cảm thấy không an tâm là anh ta bắt đầu đúng chứ? ví dụ là anh ta một chân sút hai thuyền trước, chung cục là ai đến anh ta quyền, một mặt quăng quật rơi cô nhào vào vòng tay của An Giai Kỳ, một phương diện lại cho tới chỉ trích cô bất trung? “Đình Đình, em sao vậy?” Tiêu Quân cẩn trọng phát hiển thị sắc phương diện của An Đình Đình có chút ko tốt. ”A... Ko sao, chắc hẳn rằng hơi mệt thôi.” Là trung ương mật. Tiêu Quân gật đầu, nói: “Tôi cùng em tới chống nghỉ.” “Ừm” An Đình Đình như vứt được gánh nặng mà lại nhẹ nhõm thở ra. “Gặp khía cạnh sau.” Tiêu Quân chấp nhận với nhị người kề bên rồi đỡ An Đình Đình tránh đi. Bóng tín đồ đã đi xa, An Giai Kỳ lạnh nhạt nhìn Bùi Minh Lạc, nói: “Người đã đi được xa, còn nhìn, nhìn vật gì nữa?” Bùi Minh Lạc hoàn hồn, giải thích: “Dù sao thì cô ấy cũng là em gái của em, anh chỉ hy vọng xem demo Tiêu Quân này chung cuộc là tốt hay xấu.” An Giai Kỳ cười lạnh một tiếng: “Anh quản thật rộng.” Bùi Minh Lạc khẽ thở dài: ”Em suy nghĩ nhiều rồi ” “Em cảnh cáo anh, lần sau chạm chán lại cô ta thì tịch thu cái ánh mắt ngây dở hơi đó của anh ý đi, cứ như cả đời không được nhìn thấy thiếu nữ vậy. Kém nhát!” "A, em..." Bùi Minh Lạc đang mong muốn nói gì đó, An Giai Kỳ đang hừ rét mướt một tiếng rồi xoay fan rời đi. Bùi Minh Lạc lại chú ý về phía An Đình Đình tránh đi, thoáng nhìn sâu một cái. Cuối cùng, vẫn đuổi theo An Giai Kỳ. Tiêu Quân rất biết săn sóc, anh ta chuyển An Đình Đình rời xa đám người, chuyển cô ra ban công không tính trời. Biện pháp một tấm mành dày, âm nhạc thanh nhã trong phòng cũng khá được che chắn sát hết. Thuộc với khung trời đầy sao rất nhiều này, với cơn gió lạnh thổi qua, trong lòng cũng có thể có một loại cảm hứng khác. “Hai tín đồ vừa nãy là gì của em?” Tiêu Quân hỏi. An Đình Đình mỉm cười cợt chua sót, nói: "Thật ra anh Tiêu cũng biết rõ, buộc phải gì nên hỏi nữa.” Tiêu Quân khẽ gật đầu, lại nói: “Tôi biết, người thiếu phụ kia là chị của em” An Đình Đình khẽ gật đầu: “Nhưng... Cô ta bắt đầu là cô chủ ở trong nhà họ An, còn em chỉ là đồ giả.” mặc dù khuôn mặt dễ thương của cô nàng kia quan yếu hiện bất kể cảm xúc nào, nhưng giọng điệu lúc nói lại nói đến anh biết rằng, hôm nay cô vẫn cô đơn. “Có đôi khi, vật dụng thật chưa có thể đã có mức giá trị hơn thứ giả.” “Hả?” An Đình Đình nhìn anh ta. Tiêu Quân mỉm cười, nói: *Cô An dường như rất thân thuộc mấy trường thích hợp như vậy, thân là 1 trong những cô chủ, có những lúc phải ứng phó với mấy phong cách quan hệ này. Tuy thế cô ta cho tôi xúc cảm rất thuân thục, ngược lại không có sự chân thành, trong sáng như Đình Đình” Đôi môi An Đình Đình cong lên, tâm trạng cũng xuất sắc hơn nhiều: “Cám ơn” “Còn người lũ ông vừa nãy... Chắc rằng anh ta là bạn trai cũ của em đúng không.” An Đình Đình trừng bự mắt!


Chuyên mục: Làng Game Việt