Cảnh tôn ngộ không bị giam 500 năm dưới ngũ hành sơn

     

Tôn Ngộ không bị giam 500 năm dưới ngũ hành Sơn, ẩn ý thâm sâu phía sau là gì?

Gửi bởi: kynguyen65 | Lượt xem: 6466


Nếu như Tây Du ký kết của Ngô quá Ân là tuyệt rứa kỳ thư đồ sộ nhất vào “Tứ đại danh tác”, thì tập phim cùng tên của đạo diễn Dương Khiết cũng xứng danh được tôn vinh là nhà cửa bất hủ duy nhất của điện hình ảnh Trung Hoa.

Bạn đang xem: Cảnh tôn ngộ không bị giam 500 năm dưới ngũ hành sơn

Làm nên thành công xuất sắc ấy phải kể tới sự góp sức không bé dại của những nhạc khúc vào phim. Và giữa những nhạc khúc bất hủ ấy, có một bài bác hát, mà dẫu chỉ lộ diện trong một phân cảnh nhỏ tuổi của phim, mà lại lại khiến cho lòng fan mãi bổi hổi da diết. Đó chính là bài hát nhắc lại tâm sự của Tôn Ngộ không suốt 500 năm bị đè dưới ngũ hành Sơn. Ko hào tráng như ca khúc mở đầu“Đường họ đi”, không tươi vui ngộ nghĩnh như“Ngộ không trộm đào”,lại không và ngọt ngào trong sáng sủa như“Tình nhi nữ”, vậy mà“500 năm bến bãi bể nương dâu”cứ vương vấn mãi trong trái tim người xem.

Có một điều đặc trưng là, dù được màn trình diễn bằng giọng nam tuyệt giọng nữ, có ca từ bỏ hay giai điệu không lời, trên nền của nhạc cụ văn minh hay dân gian, và cho dù người nghe gồm hiểu chân thành và ý nghĩa của bài hát giỏi không, thì tất cả chúng ta đều hoàn toàn có thể cảm nhận thấy một điều nào đấy rất da diết, cực kỳ mênh mang, một cảm xúc nào đó thật khó mô tả bằng câu chữ, giống như lời nhắn nhủ chạm với tận sâu thẳm sinh mệnh bé người.

*

Vì sao lại như vậy?

Nếu chỉ kiếm tìm trên mặt phẳng câu chữ, khó hoàn toàn có thể tìm ra ý vị sâu sát mà bài xích hát ước ao nhắn gởi tới fan đọc. Đó là bởi bài hát ấy nối sát với cuộc sống của Tôn Ngộ Không, từ lúc thác sinh từ bỏ tảng đá, trở thành Tề Thiên Đại Thánh vùng vẫy ngang dọc giữa đất trời, sau tội lỗi đại náo Thiên Cung nhưng mà bị đè dưới chân núi Ngũ Hành, ghi nhớ về thừa khứ huy hoàng tiêu diêu trường đoản cú tại nhằm rồi xót xa cho bây giờ đã an bài… do lấy xúc cảm từ nguyên tác Tây Du ký kết của Ngô quá Ân, mà lại một cách tự nhiên,“500 năm bãi bể nương dâu”cũng có trong nó dòng phần hồn, phần thần mà Ngô quá Ân ý muốn gửi gắm.

Bởi vậy, hãy cùng trở về cùng với nguyên tác Tây Du ký kết của Ngô vượt Ân trước khi nghe tới lại bài bác hát, các bạn sẽ khám phá ra số đông ý vị thâm nám sâu phía sau giai điệu ấy.

Tôn Ngộ Không sinh ra từ tảng đá, dung nạp linh khí của khu đất trời

Mở đầu Tây Du ký kể về thời thiên địa còn lếu láo độn, khu đất trời còn sầm uất chưa phân. Rồi Bàn Cổ khai thiên lập địa, Tam Hoàng trị thế, Ngũ Đế định ra nhân luân. Đây là nói đến việc nhân loại đã mở đầu như nạm nào.

Tiếp đó là việc ra đời kỳ cục của Tôn Ngộ Không. Ngộ Không xuất hiện từ tảng đá trên ngọn trái cây Sơn – ngọn núi này khôn cùng đặc biệt, được diễn đạt là“mạch tổ của mười châu, là tay long của ba đảo bỏ lại, từ bỏ mở thân trong đục mà lại đứng lên, phân rõ u ám mà chế tạo thành, thật là 1 trong những dãy núi quý, đẹp”. Còn nói về tảng đá, trên đây cũng không hẳn đá bình thường, mà lại là “đá tiên” có tinh khí của chế tạo ra hoá: cao 3 trượng 6 thước 5 tấc, phù hợp với vòng giời 365 độ; vây tròn 2 trượng 4 thước, phù hợp với lịch chính 24 khí, trên bao gồm 9 khiếu 8 lỗ tương ứng với 9 cung 8 quẻ. Tả rằng:

“Có lẽ từ khi sinh ra, tấm đá cảm thụ linh hoa của trời đất, của phương diện trời, phương diện trăng buộc phải mới linh thông được. Vào tấm đá lại sở hữu một tiên thai. Một hôm tấm đá nứt ra, sinh một trứng đá, to bởi quả mong lớn, gặp mặt gió hoá ra bé khỉ đá, đầy đủ mặt, mũi, chân, tay. Con khỉ đá liền học tập cào, học tập chạy, vái lạy tư phương, nhì mắt bao gồm hào quang sáng rực lên tận trời, làm cho kinh động mang đến Ngọc thánh thượng Đế” Như vậy, Tôn Ngộ ko là được Thiên Địa hoá dục nhưng mà thành, xuất hiện đã có sẵn lung linh của khu đất trời, xuất xắc nhiên không phải là bé khỉ đều đều nơi trằn thế. Điều này cũng phù hợp với cách nhìn nhận của Phật gia về sinh mệnh bé người: Phật gia giảng rằng nhỏ người là vì Thần sinh sản ra, bạn dạng mệnh chân thiết yếu của con fan thuộc về nơi thượng giới.

Vậy vì chưng sao con bạn lại xuất hiện trên Trái Đất này? Ấy là bởi vì qua mon năm dài đằng đẵng, các sinh mệnh không thể giữ được bạn dạng tính tinh khiết như thuở lúc đầu nên mới rơi rớt xuống mang lại đây. Đó cũng là vấn đề mà những tôn giáo và các nền văn hoá cổ điển đều chú ý nhận. Thánh ghê chép rằng, Thiên Chúa Giê-hô-va tạo nên người lũ ông đặt tên là Adam, sau lại tạo thành người lũ bà đặt tên là Eva. Còn vào huyền sử Hy Lạp, hai bằng hữu thần Prometheus với Epimetheus đã bỏng theo hình dáng của những vị thần mà tạo ra loài người. Trên phương Đông, sau khi Bàn Cổ khai thiên lập địa, thần phái nữ Oa đã du ngoạn khắp đó phía trên giữa trời cùng đất. Cùng khi cất cánh lượn dọc theo sông Hoàng Hà, cô bé Oa cúi đầu thấy bóng dáng xinh đẹp của bản thân mà bất giác vui mừng. Bà quyết định dùng bùn đất dưới sông nặn một người theo hình dạng của thần.

Đại náo Thiên Cung, Đại Thánh bị giam bên dưới Ngũ Hành

Ngộ không có xuất thân cao tay như vậy yêu cầu căn cơ cũng tương đối phi phàm. Bởi thế mà Ngộ ko là tín đồ duy độc nhất trong bọn chúng đệ tử được tình nhân Đề Tổ Sư kín đáo trao truyền cho tiên đạo. Trong truyện cũng viết, vào tối khi truyền đạo pháp mang lại Ngộ Không, Tổ Sư người tình Đề vẫn ngâm bài bác kệ rằng:

“Chữ Đạo khôn xiết diệu huyền,Tu đâu chỉ chuyện bỡnGặp người giỏi mới truyềnNếu ko thành nói uổngMiệng mỏi lưỡi thô phiền!”

Vì biết Ngộ không là trời khu đất sinh ra, là người gốc rễ phi phàm, đề nghị Bồ Đề thánh sư mới bí mật truyền có thể chấp nhận được trường sinh color nhiệm, sau lại dạy mang đến 72 phép thần thông trở thành hoá. Tính từ lúc sau khi tu học tập nơi người tình Đề Tổ Sư, Ngộ ko đã rất có thể đi mây về gió, triệu chứng đắc tiên quả, không những chấn nhiếp những quỷ thần khắp tứ bể ngàn non bên cạnh đó kinh rượu cồn tới thần tiên bên trên thượng giới. Ở đây cũng cần nói thêm rằng, Đạo gia khác với Phật gia sinh sống chỗ: Phật gia chú trọng tu “Thiện”, đề nghị giảng phổ độ chúng sinh. Tuy thế Đạo gia thì không phải như vậy, Đạo gia giảng “Chân”, chú trọng thanh tu độc tu, bởi vậy nhưng sư phụ mặc dù có thu nhận bao nhiêu đồ đệ thì trong số ấy chỉ bao gồm một đệ tử được chân truyền

Thế nhưng, khi càng trở đề xuất thần thông quảng đại, càng được bọn chúng thần kính nể, thì Ngộ ko lại càng trở nên sang chảnh hống hách: chê nhảy Mã Ôn là chức quan quèn đề nghị tự dựng cờ xưng vương vãi “Tề Thiên Đại Thánh”, ngơi nghỉ trên Thiên Đình mà náo loạn thiên cung, trộm đào tiên, uống ngự tửu, rước cắp tiên đan, giao tranh với mãng cầu Tra, trận chiến Nhị Lang Thần, cuối cùng lại giở thói ngông cuồng trước mặt Phật Tổ cùng đòi vua Đại Đế đề nghị nhường ngôi mang đến mình.

Nếu so sánh với Ngộ không thuở mới tầm sư học tập đạo thì quả là khác xa. Lúc ấy, đứng trước khía cạnh Tổ Sư bồ Đề, Ngộ ko từng ra mắt rằng:“Con không tồn tại tính gì cả. Tín đồ ta chửi con, bé cũng không giận. Bạn ta tấn công con, bé cũng ko thù, chỉ lễ phép với những người ta nhưng mà thôi.”Vậy cơ mà giờ đây, lúc đứng trước Phật Tổ thì Ngộ không lại ngang nhiên tuyên cha rằng:

“Luyện được trường sinh những phép thuậtHọc tài biến hóa hoá rộng lớn vô biênChỉ hiềm hạ giới còn eo hẹpLập chí lên chầu trời chiếm Cửu ThiênBảo Điện lẽ đâu Trời sinh sống mãiNhân gian vua chúa vẫn chia truyềnNgươi tài có tác dụng chủ, nhường nhịn ta chứ?Thế mới anh hùng dám đứng lên.”

Ở đây, hoàn toàn có thể thấy rằng kiếp nạn 500 năm dưới ngũ hành Sơn không chỉ là báo ứng đến tội danh ‘đại náo Thiên Cung’, mà vì sao sâu xa hơn, chính là do vai trung phong tính Ngộ Không đã rơi rớt xuống phía dưới, không duy trì được phiên bản tính thuần thiện thời gian ban đầu.

Phật gia giảng rằng, sinh mệnh chân chủ yếu của con người là được ra đời trên thiên giới. Mà lại hễ vai trung phong tính biến hóa không còn giỏi nữa, cũng tức là tạo nghiệp, cá nhân ấy sẽ với nặng trung ương phàm cơ mà rơi rớt xuống phía dưới dưới.Không chỉ riêng Tôn Ngộ Không nhưng mà từ lai lịch của các nhân trang bị trong Tây Du Ký chúng ta cũng có thể thấy điều đó: Đường Tăng vốn là Kim Thiền Tử, là môn đồ thứ nhị của Phật phù hợp Ca Mâu Ni, chỉ bởi vì khinh mạn Phật Pháp nhưng bị đày xuống hạ giới, rốt cuộc đề xuất tu luyện lại trường đoản cú đầu. Còn Trư chén bát Giới thì cợt Hằng Nga, Sa Ngộ Tĩnh lỡ tay làm vỡ tung chén giữ ly, tiểu Bạch Long phóng hoả đốt viên minh châu – đó đều là tội nghiệp khiến họ bị tước bỏ thần vị, và buộc phải mang thân phàm nhưng tu luyện mới có thể quay trở về.

Vậy nói tới đây, ta hoàn toàn có thể hiểu được ẩn ý của cái thương hiệu “Ngũ Hành Sơn”. Đạo gia giảng về âm khí và dương khí ngũ hành, coi Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ là 5 nhân tố cấu thành bắt buộc vạn vật. Dẫu vậy “ngũ hành” dẫu sao vẫn chỉ nên vật hóa học của tam giới chứ không phải nơi thượng giới. Bởi vì vậy, Ngộ không bị đè dưới núi ngũ hành cũng đó là bị chôn vùi chỗ trần thế, bị chế ước trong mẫu thân xác phàm mà cần thiết tự tại, tiêu dao…

Tu luyện là nhằm quay trở về

“500 năm bãi bể nương dâuTảng đá cứng đã đậy xanh rêu,phủ xanh rêu…

Chỉ một trái tim người chưa chếtNhìn lại quá khứ tiêu diêu trường đoản cú tại,tiêu diêu trường đoản cú tại…”

Người ta nói, con bạn đến nơi trần thế là cần chịu kiếp luân hồi. Luân hồi tức thị đời này là người, nhưng lại đời sau có thể là thực vật, rượu cồn vật, thậm chí là đồ dùng vô giác vô tri. Cũng tương tự biển xanh qua tháng năm đằng đẵng mà trở thành ruộng cạn, dẫu kiếp này là nhân vật hào kiệt, là bậc công tử vương tôn, thì có lẽ ai còn hiểu được kiếp sau có được mang thân fan hay không? Vậy new nói, đời tín đồ là bể khổ, hạnh phúc dẫu gồm cũng chỉ là nụ cười thoáng qua, huy hoàng cả một đời cũng chỉ như ánh đèn loé lên vào phút chốc.

Đời tín đồ là bể khổ, khổ cơ mà cũng là mê. Con người sống vào mê yêu cầu mới chìm đắm trong lợi danh vật hóa học mà quên mất phiên bản nguyện của mình là đề xuất quay trở về.Đạo gia giảng rằng, con tín đồ đến nỗ lực gian chưa hẳn vì để làm người, nhưng là để phản bổn quy chân, trở lại Thiên giới.

Ở trên đây không phải chúng ta đang nói điều huyền hoặc, cũng không phải nói chuyện hoang đường, mà là đứng từ khía cạnh Phật gia cùng Đạo gia để hiểu về tòa tháp của fan tu hành. Ta biết rằng, Ngô quá Ân là bậc đại sĩ tiếp liền cả Phật với Đạo. Ông viết Tây Du Ký chưa phải để kể đều chuyện thần tiên quỷ quái sở hữu vui cho người đời, nhưng mà là thông qua câu chuyện thỉnh ghê của Đường Tam Tạng nhưng mà gửi vào đó cả thiên cơ rộng lớn lớn.

Câu hỏi đặt ra là: Làm nạm nào để trở về? Đó chính là tu luyện! vì tu luyện, mà lại qua mỗi lần văn minh mở ra lại có Đại Giác mang hạ cố kỉnh độ nhân. Rất nhiều bậc giác mang như Giê-su, Lão Tử, yêu thích Ca Mâu Ni, sẽ khai sáng cho thế giới một con phố tu luyện. Tuy thế tu luyện không phải là vứt bỏ hết thảy số đông vật chất, chưa phải là chối bỏ tín đồ thân, cũng chưa hẳn là đâm vào hang hễ trong núi, phương pháp xa khỏi nơi xã hội con tín đồ — âu kia chỉ là phương thức của một vài ba pháp môn trong vượt khứ, chứ chưa phải là bản chất của tu hành. Mà thực chất của tu hành thực sự, đó là buông bỏ tâm phàm, cuối cùng đạt tới cảnh giới của bậc trí giả.

Giống như vào hồi 85, khi Ngộ ko nói cùng với Đường Tăng rằng:“Phật trên Linh sơn mạc viễn cầu, Linh sơn chỉ tại nhữ trung khu đầu. Nhân nhân hữu cá Linh sơn tháp, Hảo phía Linh tô tháp hạ tu.”(Phật ở Linh sơn lọ đề xuất cầu, Linh tô trước đôi mắt lại tra cứu đâu! ai cũng có Linh sơn tháp, tu sinh sống Linh sơn đạo siêu mầu), Đường Tăng đang trả lời:“Đồ đệ ạ, ta há băn khoăn sao? giả dụ theo tứ câu ấy, dùthiên ghê vạn quyển cũng chỉ cần tu tâm.”

Bài Liên Quan

Tôn Ngộ ko thần thông quảng đại, vì sao vẫn yêu cầu làm ‘Bật Mã Ôn’ coi ngựa chiến trên Thiên Đình?

Tôn Ngộ ko phò Đường Tăng mang kinh là chuyện được Thần Phật an bài cảnh giác từng chi tiết

Cảnh giới tối đa trong Tây Du Ký, thế nhân mấy ai hoàn toàn có thể tỏ tường?

Trước khi đại náo thiên cung, từng tất cả một Tôn Ngộ Không khôn xiết khác: dù bị tiến công mắng cũng ko tức ko giận

Sa Tăng từng nạp năng lượng thịt Đường Tăng? mẩu truyện tiết lộ từ chiếc vòng cổ 9 đầu lâu

Bí ẩn thân cố của Tôn Ngộ Không, rốt cuộc Mỹ Hầu vương vãi là ai trong định kỳ sử?

Nếu như Tây Du ký của Ngô vượt Ân là tuyệt cố kỉnh kỳ thư mũm mĩm nhất vào “Tứ đại danh tác”, thì bộ phim cùng thương hiệu của đạo diễn Dương Khiết cũng xứng đáng được tôn vinh là công trình bất hủ nhất của điện hình ảnh Trung Hoa.

Làm nên thành công ấy phải kể tới sự góp sức không nhỏ của những nhạc khúc trong phim. Và trong số những nhạc khúc bất hủ ấy, tất cả một bài xích hát, mà lại dẫu chỉ lộ diện trong một phân cảnh nhỏ tuổi của phim, mà lại lại khiến cho lòng người mãi bổi hổi da diết. Đó đó là bài hát đề cập lại trung ương sự của Tôn Ngộ ko suốt 500 năm bị đè dưới tử vi ngũ hành Sơn. Ko hào tráng như ca khúc mở đầu“Đường bọn họ đi”, không vui tươi ngộ nghĩnh như“Ngộ không trộm đào”,lại không lắng đọng trong sáng sủa như“Tình nhi nữ”, vậy mà“500 năm kho bãi bể nương dâu”cứ vương vít mãi trong lòng người xem.

Có một điều đặc biệt quan trọng là, mặc dù được biểu diễn bằng giọng nam hay giọng nữ, gồm ca tự hay nhạc điệu không lời, bên trên nền của nhạc cụ tiến bộ hay dân gian, và cho dù người nghe gồm hiểu ý nghĩa sâu sắc của bài xích hát hay không, thì tất cả bọn họ đều có thể cảm nhận được một điều gì đó rất da diết, khôn xiết mênh mang, một cảm giác nào đó thật khó miêu tả bằng câu chữ, tựa như lời nhắn nhủ tiếp xúc với tận sâu thẳm sinh mệnh bé người.

Trăm Năm tang thương – Tây Du cam kết 1986

Vì sao lại như vậy?

Nếu chỉ search trên bề mặt câu chữ, khó có thể tìm ra ý vị chuyên sâu mà bài xích hát muốn nhắn giữ hộ tới fan đọc. Đó là bởi bài xích hát ấy gắn sát với cuộc sống của Tôn Ngộ Không, từ lúc thác sinh từ bỏ tảng đá, trở nên Tề Thiên Đại Thánh tung hoành ngang dọc giữa đất trời, sau lỗi lầm đại náo Thiên Cung mà lại bị đè bên dưới chân núi Ngũ Hành, ghi nhớ về vượt khứ huy hoàng tiêu diêu từ tại để rồi xót xa cho hiện tại đã an bài… vì chưng lấy cảm hứng từ nguyên tác Tây Du ký kết của Ngô quá Ân, nhưng mà một biện pháp tự nhiên,“500 năm bãi bể nương dâu”cũng có trong nó loại phần hồn, phần thần nhưng Ngô thừa Ân mong gửi gắm.

Xem thêm: Nhà Đất Bán Đất Đường Loseby Đà Nẵng Rẻ Nhất 2021, Bán Đất Xây Khách Sạn Đường Loseby

Bởi vậy, hãy thuộc trở về với nguyên tác Tây Du ký của Ngô vượt Ân trước lúc nghe lại bài bác hát, các bạn sẽ khám phá ra những ý vị thâm nám sâu đằng sau giai điệu ấy.

Tôn Ngộ Không xuất hiện từ tảng đá, kêt nạp linh khí của khu đất trời

Mở đầu Tây Du ký kết kể về thời thiên địa còn lếu láo độn, đất trời còn sầm uất chưa phân. Rồi Bàn Cổ khai thiên lập địa, Tam Hoàng trị thế, Ngũ Đế định ra nhân luân. Đây là nói đến việc thế giới đã khởi đầu như thế nào.

Tiếp đó là sự việc ra đời kỳ quái của Tôn Ngộ Không. Ngộ Không sinh ra từ tảng đá bên trên ngọn hoa quả Sơn – ngọn núi này khôn xiết đặc biệt, được diễn đạt là“mạch tổ của mười châu, là tay long của ba đảo bỏ lại, tự mở giữa trong đục nhưng mà đứng lên, phân rõ u ám mà sản xuất thành, thật là một trong những dãy núi quý, đẹp”.

Còn nói tới tảng đá, trên đây cũng chưa hẳn đá bình thường, nhưng mà là “đá tiên” sở hữu tinh khí của sản xuất hoá: cao 3 trượng 6 thước 5 tấc, phù hợp với vòng giời 365 độ; vây tròn 2 trượng 4 thước, hợp với lịch bao gồm 24 khí, trên tất cả 9 năng khiếu 8 lỗ tương ứng với 9 cung 8 quẻ. Tả rằng:

“Có lẽ từ khi sinh ra, tấm đá cảm thụ linh hoa của trời đất, của phương diện trời, khía cạnh trăng đề xuất mới linh thông được. Vào tấm đá lại có một tiên thai. Một hôm tấm đá nứt ra, sinh một trứng đá, to bằng quả ước lớn, gặp mặt gió hoá ra bé khỉ đá, đầy đủ mặt, mũi, chân, tay. Nhỏ khỉ đá liền học tập cào, học chạy, vái lạy tứ phương, nhì mắt bao gồm hào quang quẻ sáng rực lên tận trời, làm kinh động cho Ngọc hoàng thượng Đế”.<1>

Ngộ ko sinh ra xuất phát điểm từ một tảng đá dung nạp linh khí trời đất. (Ảnh: Một cảnh vào phim Tây Du ký 1986)

Như vậy, Tôn Ngộ không là được Thiên Địa hoá dục mà thành, sinh ra đã mang sẵn tráng nghệ của đất trời, tuyệt nhiên chưa phải là bé khỉ bình bình nơi nai lưng thế. Điều này cũng tương xứng với ý kiến nhận của Phật gia về sinh mệnh nhỏ người:

Phật gia giảng rằng nhỏ người là vì Thần tạo ra ra, bản mệnh chân chủ yếu của con người thuộc về nơi thượng giới.

Vậy vị sao con tín đồ lại có mặt trên Trái Đất này? Ấy là do qua tháng năm lâu năm đằng đẵng, các sinh mệnh không còn giữ được phiên bản tính thanh khiết như thuở ban đầu nên new rơi rớt xuống mang đến đây. Đó cũng là điều mà các tôn giáo và những nền văn hoá cổ điển đều quan sát nhận. Thánh khiếp chép rằng, Thiên Chúa Giê-hô-va tạo ra người bầy ông viết tên là Adam, sau lại tạo ra người bọn bà viết tên là Eva. Còn trong huyền sử Hy Lạp, hai bằng hữu thần Prometheus với Epimetheus đã rộp theo hình dáng của các vị thần mà tạo nên loài người. Tại phương Đông, sau khi Bàn Cổ khai thiên lập địa, thần nữ Oa đã du lịch khắp đó đây giữa trời và đất. Và khi cất cánh lượn dọc theo sông Hoàng Hà, đàn bà Oa cúi đầu thấy bóng dáng xinh đẹp của chính mình mà bất giác vui mừng. Bà quyết định dùng bùn đất dưới sông nặn một người theo hình dạng của thần.

Đại náo Thiên Cung, Đại Thánh bị giam dưới Ngũ Hành

Ngộ không có xuất thân cao cả như vậy cần căn cơ cũng tương đối phi phàm. Bởi thế mà Ngộ ko là bạn duy tốt nhất trong chúng đệ tử được tình nhân Đề Tổ Sư kín trao truyền mang lại tiên đạo.

Ở đó cũng cần nói thêm rằng, Đạo gia khác với Phật gia sinh hoạt chỗ: Phật gia chú ý tu “Thiện”, nên giảng phổ độ bọn chúng sinh. Nhưng mà Đạo gia thì không phải như vậy, Đạo gia giảng “Chân”, chú ý thanh tu độc tu, vày vậy nhưng sư phụ dù là thu nhận bao nhiêu đồ đệ thì trong các số ấy chỉ gồm một đồ đệ được chân truyền.

Tôn Ngộ ko được người yêu Đề Sư Tổ chỉ dạy dỗ phép thần thông. (Ảnh: Một cảnh vào phim Tây Du cam kết 1986)

Trong truyện cũng viết, tối ngày khi truyền giáo pháp đến Ngộ Không, Tổ Sư nhân tình Đề đang ngâm bài xích kệ rằng:

“Chữ Đạo hết sức diệu huyền,Tu đâu chỉ chuyện bỡnGặp người tốt mới truyềnNếu ko thành nói uổngMiệng mỏi lưỡi khô phiền!”

Vì biết Ngộ không là trời khu đất sinh ra, là người gốc rễ phi phàm, cần Bồ Đề tiên nhân mới kín đáo truyền cho phép trường sinh màu sắc nhiệm, sau lại dạy mang lại 72 phép thần thông thay đổi hoá.

Kể từ sau khi tu học tập nơi người yêu Đề Tổ Sư, Ngộ ko đã rất có thể đi mây về gió, bệnh đắc tiên quả, không chỉ chấn nhiếp các quỷ thần khắp tư bể ngàn non nhiều hơn kinh cồn tới thần tiên bên trên thượng giới.

Tôn Ngộ ko trộm đào tiên, uống ngự tửu, rước cắp tiên đan, làm rối loạn Thiên Đình. (Ảnh vào phim Tây Du ký 1986)

Thế nhưng, khi càng trở buộc phải thần thông quảng đại, càng được bọn chúng thần kính nể, thì Ngộ ko lại càng trở nên kiêu kỳ hống hách: chê bật Mã Ôn là chức quan liêu quèn nên tự dựng cờ xưng vương “Tề Thiên Đại Thánh”, sinh hoạt trên Thiên Đình mà xôn xao thiên cung, trộm đào tiên, uống ngự tửu, đem cắp tiên đan, giao đấu với mãng cầu Tra, cuộc chiến Nhị Lang Thần, cuối cùng lại giở thói ngông cuồng trước khía cạnh Phật Tổ và đòi hoàng đế Đại Đế buộc phải nhường ngôi mang đến mình.

Tôn Ngộ không sở hữu và nhận lời thách thức củaPhật Tổ, đòi Ngọc Hoàng buộc phải nhường ngôi cho bạn (Ảnh: Một cảnh trong phim Tây Du ký kết 1986)

Nếu đối chiếu với Ngộ ko thuở bắt đầu tầm sư học tập đạo thì quả là không giống xa. Thời điểm ấy, đứng trước khía cạnh Tổ Sư người thương Đề, Ngộ không từng reviews rằng:“Con không có tính gì cả. Fan ta chửi con, bé cũng ko giận. Tín đồ ta tiến công con, con cũng không thù, chỉ lễ phép với những người ta nhưng mà thôi.”Vậy nhưng giờ đây, lúc đứng trước Phật Tổ thì Ngộ ko lại ngang nhiên tuyên ba rằng:

“Luyện được trường sinh nhiều phép thuậtHọc tài biến đổi hoá rộng lớn vô biênChỉ hiềm hạ giới còn eo hẹpLập chí lên trời chiếm Cửu ThiênBảo Điện lẽ đâu Trời sống mãiNhân gian vua chúa vẫn phân chia truyềnNgươi tài có tác dụng chủ, dường ta chứ?Thế mới hero dám đứng lên.”

Ở đây, có thể thấy rằng kiếp nàn 500 năm dưới ngũ hành Sơn không những là báo ứng mang lại tội danh ‘đại náo Thiên Cung’, mà lý do sâu xa hơn, đó là do trọng tâm tính Ngộ Không đã rơi rớt xuống phía dưới, không duy trì được bản tính thuần thiện cơ hội ban đầu.

Phật gia giảng rằng, sinh mệnh chân bao gồm của con người là được hiện ra trên thiên giới. Tuy thế hễ trọng điểm tính đổi khác không còn giỏi nữa, cũng có nghĩa là tạo nghiệp, cá thể ấy sẽ mang nặng trung tâm phàm mà rơi rớt xuống phía dưới.Không chỉ riêng biệt Tôn Ngộ Không mà từ lai lịch của những nhân đồ trong Tây Du Ký bọn họ cũng có thể thấy điều đó: Đường Tăng vốn là Kim Thiền Tử, là đệ tử thứ nhì của Phật ưa thích Ca Mâu Ni, chỉ vì khinh mạn Phật Pháp mà lại bị đày xuống hạ giới, rốt cuộc đề nghị tu luyện lại tự đầu. Còn Trư chén bát Giới thì chọc ghẹo Hằng Nga, Sa Ngộ Tĩnh lỡ tay làm vỡ chén lưu ly, tè Bạch Long phóng hoả đốt viên minh châu – này đều là tội nghiệp khiến họ bị tước bỏ thần vị, và đề nghị mang thân phàm mà lại tu luyện mới hoàn toàn có thể quay trở về.

Vậy kể đến đây, ta hoàn toàn có thể hiểu được ngụ ý của cái thương hiệu “Ngũ Hành Sơn”. Đạo gia giảng về âm khí và dương khí ngũ hành, coi Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ là 5 yếu tố cấu thành bắt buộc vạn vật. Dẫu vậy “ngũ hành” dẫu sao vẫn chỉ với vật chất của tam giới chứ không hẳn nơi thượng giới. Vị vậy, Ngộ không bị đè bên dưới núi ngũ hành cũng chính là bị chôn vùi chỗ trần thế, bị khống chế trong mẫu thân xác phàm mà quan trọng tự tại, tiêu dao…

Tôn Ngộ không bị đè dưới núi năm giới 500 năm (Ảnh: một cảnh trong phim Tây Du cam kết 1986)

Tu luyện là nhằm quay trở về

“500 năm bãi bể nương dâuTảng đá cứng đã bao phủ xanh rêu,phủ xanh rêu…

Chỉ một trái tim fan chưa chếtNhìn lại quá khứ tiêu diêu tự tại,tiêu diêu tự tại…”

Người ta nói, con fan đến nơi thế gian là cần chịu kiếp luân hồi. Luân hồi nghĩa là đời này là người, nhưng đời sau có thể là thực vật, rượu cồn vật, thậm chí là đồ vật vô giác vô tri. Cũng tương tự biển xanh qua tháng năm đằng đẵng mà trở thành ruộng cạn, dẫu kiếp này là hero hào kiệt, là bậc công tử vương vãi tôn, thì ai còn hiểu được kiếp sau đã đạt được mang thân fan hay không? Vậy bắt đầu nói, đời tín đồ là bể khổ, hạnh phúc dẫu bao gồm cũng chỉ là nụ cười thoáng qua, huy hoàng cả một đời cũng chỉ như ánh đèn loé lên trong phút chốc.

Đời tín đồ là bể khổ, khổ mà lại cũng là mê. Con người sống trong mê yêu cầu mới chìm đắm trong danh lợi vật hóa học mà quên mất phiên bản nguyện của chính bản thân mình là yêu cầu quay trở về.

Đạo gia giảng rằng, con tín đồ đến gắng gian không phải vì để làm người, cơ mà là nhằm phản bổn quy chân, trở lại Thiên giới.

Ở đây không phải chúng ta đang nói điều huyền hoặc, cũng ko phải rỉ tai hoang đường, mà lại là đứng từ khía cạnh Phật gia và Đạo gia để hiểu về thắng lợi của tín đồ tu hành. Ta biết rằng, Ngô vượt Ân là bậc đại sĩ am tường cả Phật cùng Đạo. Ông viết Tây Du Ký không hẳn để kể phần nhiều chuyện thần tiên quỷ quái thiết lập vui cho tất cả những người đời, nhưng là thông qua câu chuyện thỉnh kinh của Đường Tam Tạng mà gửi vào đó cả thiên cơ rộng lớn lớn.

Câu hỏi đề ra là: Làm nỗ lực nào nhằm trở về? Đó đó là tu luyện! vị tu luyện, nhưng qua những lần văn minh xuất hiện lại gồm Đại Giác trả hạ rứa độ nhân. đông đảo bậc giác đưa như Giê-su, Lão Tử, thích Ca Mâu Ni, sẽ khai sáng sủa cho thế giới một tuyến đường tu luyện. Dẫu vậy tu luyện không hẳn là vứt vứt hết thảy gần như vật chất, không phải là chối bỏ bạn thân, cũng chưa hẳn là đâm vào hang rượu cồn trong núi, giải pháp xa khỏi chỗ xã hội con người — âu đó chỉ là phương pháp của một vài pháp môn trong vượt khứ, chứ không hẳn là thực chất của tu hành. Mà bản chất của tu hành thực sự, chính là buông bỏ tâm phàm, sau cuối đạt tới cảnh giới của bậc trí giả.

Giống như trong hồi 85, lúc Ngộ không nói cùng với Đường Tăng rằng:“Phật tại Linh đánh mạc viễn cầu, Linh tô chỉ trên nhữ vai trung phong đầu. Nhân nhân hữu cá Linh đánh tháp, Hảo phía Linh sơn tháp hạ tu.”(Phật sống Linh đánh lọ cần cầu, Linh đánh trước đôi mắt lại tra cứu đâu! ai ai cũng có Linh đánh tháp, tu sống Linh sơn đạo rất mầu), Đường Tăng sẽ trả lời:“Đồ đệ ạ, ta há lần khần sao? ví như theo tứ câu ấy, dùthiên gớm vạn quyển cũng chỉ nên tu tâm.”

Con con đường thỉnh gớm của 4 thầy tròĐường Tăng cũng đó là con con đường tu luyện để quay trở về (một cảnh vào phim Tây Du cam kết 1986)

Tu luyện là thần thánh, tu luyện là thiêng liêng, vậy mà bạn đời hễ biết đến “tu luyện” lại không đồng ý coi như điều u mê ngớ ngẩn muội. ‘Thân bạn khó được, Phật Pháp nặng nề tìm’ <2>, nếu bỏ lỡ cơ duyên vạn cổ này thì sẽ là điều ân hận độc nhất của sinh mệnh. Vì chưng vậy, khổ thơ sau cùng của bài bác hát ngừng bằng một câu hỏi, hệt như lời nhắc nhở cho mỗi chúng ta:

“Đã mức giá hoài năm tháng,Mang theo bao hoài bão.Vì sao mà, vị sao mà,Ta lại chịu đựng sự an bài bác này?”


Chuyên mục: Làng Game Việt